Cơ sở: Với sự phát triển thuốc kháng virus mới tác dụng trực tiếp để điều trị viêm gan C mãn tính, thì peginterferon alpha vẫn là thuốc cơ bản đã được dùng có thể là quan trọng trong việc tối ưu hóa kết quả điều trị.
Các tác giả đã dùng một phân tích gộp để xác định điểm cuối này, như tỷ lệ đáp ứng virus bền vững, tỷ lệ tái phát, và ngưng điều trị trong số bệnh nhân bị nhiễm virus viêm gan C genotype 1 mãn tính được dùng peginterferon alpha-2a kèm ribavirin hoặc peginterferon alpha-2b kèm ribavirin.
Phương pháp: Các thử nghiệm ngẫu nhiên kiểm tra peginterferon alpha-2a hoặc peginterferon alpha-2b điều trị phối hợp với ribavirin trong 48 tuần. Dữ liệu được rút ra về đáp ứng virus bền vững, tái phát, và ngưng thuốc điều trị cho cả những bệnh nhân chưa được điều trị trước lẫn bệnh nhân đã trải qua điều trị thuốc kháng virus trước. Các tỷ lệ gộp được lại bằng cách dùng cách tính toán phân tích thứ cấp các hiệu ứng được cố định và ngẫu nhiên.
Kết quả: Hai mươi sáu thử nghiệm đã cung cấp dữ liệu về bệnh nhân được điều trị với peginterferon alpha-2a và ribavirin, và 19 thử nghiệm đã cung cấp dữ liệu trên các bệnh nhân được điều trị với peginterferon alpha-2b và ribavirin. Năm thử nghiệm đánh giá song song trực tiếp. Trong tiểu nhóm của các thử nghiệm gồm đánh giá song song, không cho thấy có sự khác biệt đáng kể giữa hai chế độ điều trị đối với những bệnh nhân trước đây chưa được điều trị (RR: 1,07, 95% CI: 0,97 - 1,18) và những bệnh nhân đã trải qua điều trị trước (RR: 1,27; 95% CI: 0,58 - 2,77).
Chỉ sử dụng các nhánh thử nghiệm chủ động, một tỷ lệ lớn hơn bệnh nhân chưa được điều trị trước đã được dùng peginterferon alpha-2a kèm ribavirin đạt được một tỷ lệ đáp ứng virus bền vững 47%, thì tỷ lệ này lớn hơn so với ở bệnh nhân chưa được điều trị trước mà dùng peginterferon alpha-2b kèm ribavirin (đáp ứng virus bền vững đạt 40%), tuy nhiên, một tỷ lệ lớn hơn ở các bệnh nhân đã được điều trị trước đã được dùng peginterferon alpha-2b kèm ribavirin đạt được đáp ứng virus bền vững 16% khi so sánh với bệnh nhân đã được điều trị, được dùng peginterferon alpha-2a kèm ribavirin thì chỉ có 12 % đạt đáp ứng virus bền vững. Một tỷ lệ lớn hơn tái phát đã xảy ra trong cả hai nhóm bệnh nhân trước đây chưa được điều trị lẫn nhóm bệnh nhân đã được điều trị trước đây, đã được dùng peginterferon alpha-2a kèm ribavirin, khi so sánh với nhóm bệnh nhân chưa được điều trị trước lẫn nhóm bệnh nhân đã trải qua điều trị trước mà lần này được dùng peginterferon alpha-2b kèm ribavirin. Tỷ lệ bệnh nhân ngưng điều trị thì lớn hơn trong số các bệnh nhân trước đây chưa được điều trị mà dùng peginterferon alpha-2a kèm ribavirin, nhưng tỷ lệ này nhỏ hơn ở các bệnh nhân đã được điều trị trước đây.
Kết luận: Có sự khác biệt nhỏ về kết quả điều trị đối với các loại peginterferon-alpha khác nhau. Tình trạng bệnh nhân và sự phức tạp về quản lý bệnh nhân có thể khác biệt về các kết cục lâm sàng.
Tài liệu tham khảo
(Druyts E, Mills EJ, Nachega J, O'Regan C, Cooper CL.(2012). Differences in clinical outcomes among hepatitis C genotype 1-infected patients treated with peginterferon alpha-2a or peginterferon alpha-2b plus ribavirin: a meta-analysis.Clinical and Experimental Gastroenterology. Published Date February 2012 Volume 2012:5 Pages 11 – 21. DOI:http://dx.doi.org/10.2147/CEG.S28253)