Hiện nay nhiều nhà khoa học đang nỗ lực tìm câu trả lời tại sao điều trị bằng thuốc kháng vi rút (ARV) có thể chỉ giúp bệnh nhân kéo dài cuộc sống mà không chữa khỏi (hoàn toàn) nhiễm HIV.
Mới đây, BS. Timothy Schacker, Giám đốc Chương trình HIV/AIDS thuộc Đại học Tổng hợp Minnesota, Mỹ và cộng sự đã nghiên cứu trên 12 bệnh nhân nhiễm HIV, trong đó 02 bệnh nhân đã ngừng điều trị trên 01 năm và 10 bệnh nhân chưa bao giờ dùng thuốc ARV trước thời điểm nghiên cứu. Tất cả số bệnh nhân này khi tham gia nghiên cứu đều được sử dụng các loại ARV khác nhau, 06 người trong số họ dùng Atripla (hỗn hợp Tenofovir + Emtricitabine + Efavirenz); 04 người dùng Reyataz (Atazanavir) và Norvir (Ritonavir) và 02 người còn lại dùng Darunavir (Prezista) và Ritonavir.
Các nhà nghiên cứu đã xem xét sự tập trung của ARV bên trong tế bào thông qua các mẫu vật lấy từ máu ngoại biên của bệnh nhân.
Kết quả cho thấy ARV ít xâm nhập được vào các tế bào moolympho so với tế bào máu ngoại vi.
Phát hiện mới này bước đầu cho thấy, HIV tiếp tục sinh sôi nảy nở trong một số tế bào mô lympho cho dù bệnh nhân có dùng ARV, bởi lượng ARV tập trung ở moolympho thấp hơn nhiều so với tế bào máu.
Theo CDC Hoa kỳ, ACD314PV